Khám phá những cung đường đẹp như mơ ở Utah
Chuyến khám phá bang Utah nước Mỹ của chúng tôi bắt đầu từ Salt Lake City, thủ phủ của bang. Salt Lake nằm trong thung lũng xanh tươi, phía đông và bắc được núi cao che chở, tây bắc có hồ Great Salt Lake đem đến hơi mát trong những tháng hè.
Utah là vùng đất của đạo Mormon. Thánh địa giáo phái Mormon chiếm một khu vực lớn gồm nhiều block đường mang tên Temple Square ngay tại trung tâm thành phố. Đi từ xa đã nhìn thấy ngôi nhà thờ đồ sộ sơn trắng với 6 tháp nhọn cao nổi bật bên cạnh những cao ốc hiện đại.
Ra khỏi thành phố một chút là thấy hồ nước mặn Great Salt Lake rộng mênh mông như biển. Nước hồ mặn là do 3 con sông Bear, Weber và Jordan cùng nhiều suối nhỏ đem nước từ vùng núi có nhiều khoáng chất đổ về đây mà hồ thì không có ngả thoát nên độ mặn ngày càng đậm đặc.
Ðộ muối trong nước hồ là 12%, mặn hơn nước biển nên bơi lội rất dễ nổi. Xa lộ 15 chạy cạnh bờ hồ và vì sợ ngập lụt nên đường được xây cao, từ trên xe chúng tôi thấy hồ khá rõ, hồ không sâu và nước trong veo.
Great Salt Lake có nhiều bãi cát trắng tuyệt đẹp, dân địa phương thường đến đây tắm nắng, bơi lội, chơi thuyền. Hồ có 5 hòn đảo, đảo lớn nhất tên Antelope có công viên và xe có thể ra đảo bằng một bờ đê dài 10 km, lệ phí đậu xe trên đảo là 10 USD/ngày.
Ngoài khung cảnh thiên nhiên tươi đẹp, điểm thu hút trên đảo là có rất nhiều chim chóc và du khách có thể xem trâu rừng nhởn nhơ gặm cỏ, đôi khi còn bắt gặp cả nai, chó sói…
Dạo hồ một vòng rồi theo đường cao tốc liên bang I-15 S, xe chúng tôi rời thành phố chạy về phía nam. Một chặng đường rất dài đang chờ mọi người ở phía trước. Phải vượt qua gần 500 km xe mới đến được Rừng quốc gia Zion – thắng cảnh nổi tiếng hàng đầu ở Utah. May sao, xe được chạy với vận tốc trên dưới 100 km/giờ, phong cảnh bên đường cũng rất đẹp và thay đổi liên tục nên các thành viên thấy 5 giờ ngồi xe trôi qua cũng nhanh.
Nằm trên cao nguyên Colorado, Zion là một vùng đá đỏ trồi lên giữa sa mạc khô cằn. Phong cảnh nơi đây rất hùng vĩ với nhiều hẻm núi, hố sâu, vách đứng rợn người và sa mạc cát đỏ rực rỡ. Người thích sưu khảo địa chất, sinh thái thực vật và động vật sẽ có rất nhiều thứ để nhìn, để học hỏi. Đoàn chúng tôi ai cũng thích ngắm chim, thú và cây cỏ đặc trưng vùng núi non khô cằn này.
Zion có 3 cửa vào. Từ Salt Lake City đi xuống trên I-15 S có lối vào cửa tây bắc dẫn đến Kolob Canyons. Tuy nhiên đây là một vùng quá hoang vu nên chúng tôi chọn vào bằng cửa nam qua làng Springdale. Sau khi chạy qua khỏi Visitor Center, con đường E. Highway dẫn đến một hẻm núi ngoạn mục. Lúc này hai bên đường là vách núi cao chót vót, đổ bóng xuống đường mát rượi. Nhìn lên vách núi thấy cây thông, cây bách xanh rì bám vào đá đỏ rực nhìn như những tác phẩm bonsai ấn tượng.
E.Highway còn có một đường hầm dài gần 2 km. Khi mới ra mắt vào năm 1930, đường hầm được coi là kỳ quan của nước Mỹ. Giữa đường hầm có cửa sổ nhìn ra thung lũng. Sau hơn 15 phút chạy trong bóng tối đen kịt, lúc ra gần đến cửa, ánh sáng chiều làm chúng tôi chói mắt.
Ngay cửa đông của hầm có một con đường mòn dẫn lên núi, men theo đường này, chúng tôi nhìn thấy cái cảnh hùng vĩ của sa mạc cao nguyên trong đó có núi, hố sâu và biển cát nguyên sơ. Thỉnh thoảng, cảnh vắng lặng lại trở nên xôn xao bởi mấy con sơn dương sừng to lớn vừa đi tìm cỏ ăn, vừa dáo dác ngó chừng sư tử núi có thể nhảy xổ ra bất cứ lúc nào.
Cần nói thêm, E.Highway là một phần của Utah Scenic Byway (cung đường ngắm cảnh Utah). Cung đường này kết nối nhiều vườn quốc gia nổi tiếng trong vùng, vì vậy mà trên Byway có rất nhiều xe mô tô tuyệt đẹp của dân ưa khám phá. Hai bên cung đường là dải núi Boulder Mountain uốn lượn với đá cát toàn màu trắng đẹp như tranh vẽ.
Ngày thứ 2 ở Zion, chúng tôi dành nhiều thời gian cho việc đi bộ kết hợp với đi shutte (hệ thống xe đưa đón từng quãng đường ngắn trong rừng quốc gia) để khám phá được nhiều cảnh đẹp. Cả nhóm lên xe shutle từ trạm đầu (Zion Canyon Visitor Center) đi thẳng đến trạm cuối (Temple of Sinawava) – đây là cách đi ngược đầu càng về chiều càng về gần đến nơi xuất phát.
Từ Temple of Sinawava có lối vào cung đường Riverside Walk và cung đường The Narrows. Temple ở đây dùng để chỉ đền đài hay đại thánh đường. Trong các công viên quốc gia của Mỹ có rất nhiều thánh đường như thế. Tuy nhiên, thánh đường này không do người xây mà là những núi hay tảng đá cao chót vót có hình dáng làm cho người ta liên tưởng đến thánh đường uy nghiêm của La Mã hay Ai Cập xưa. Riverside Walk là con đường đi trên một dòng sông cạ̣n.
Đường này thu hút rất nhiều du khách già trẻ, mặc dù đi hết khúc sông là phải thay quần áo và giày. Kế tiếp là The Narrow, hẻm núi hẹp, có nơi chỉ đủ cho dăm người cùng đi hàng ngang.
Khó chinh phục nhất và cũng hấp dẫn nhất là Angels Landing – Đỉnh Thiên Thần. Đúng như tên gọi, cảnh nơi đây đẹp đến nghẹt thở. Leo được đến đây, dù còn thở hồng hộc vì mệt nhưng du khách ai nấy đều cười rạng rỡ khi được chiêm ngưỡng cảnh quan bao la lộng lẫy của đại vực. Ánh sáng cao nguyên, tiếng gió gào rú, tiếng chim hót, màu sắc của đất trời… làm mọi người ngỡ mình đã lạc vào một thế giới khác, thế giới của những thiên thần.
Buổi trưa, chúng tôi nghỉ mệt và nạp năng lượng trong nhà hàng ở Zion Lodge – trạm xe đưa đón du khách đi về khách sạn trong rừng quốc gia. Phía sau Lodge có đường mòn dẫn đến Emerald Pools. Đường này thơ mộng và dễ đi, Emerald Pools gồm một chuỗi nhiều vũng nước nhỏ trên đá núi với màu xanh ngọc lục bảo mát rượi…
Những cung đường đẹp trong rừng quốc gia còn nhiều nhưng đến đây chúng tôi đã thấm mệt. Vậy mới thấy khâm phục thể lực của nhiều du khách lớn tuổi đi chung shuttle. Một bác gần 60 tuổi cho biết trước chuyến đi này bác đã tập luyện trước cả tháng trời và hành trình chinh phục Zion của bác còn mấy ngày nữa mới kết thúc.
Thôi thì hẹn lại với Zion lần sau, lần sau chúng tôi sẽ chuẩn bị kỹ hơn để có sức đi cho hết những cung đường đẹp như mơ ở vùng đất lạ lùng này
Steve Nguyễn